• Trang chủ
  • > Sách
  • > Tản mạn
  • > Từ một bạn trẻ có nhiều vướng mắc
    • Cỡ chử:
    • - Nhỏ
    • + Lớn
Từ một bạn trẻ có nhiều vướng mắc

Từ một bạn trẻ có nhiều vướng mắc

  • Tác giả:
  • Thể loại: Tản mạn
  • Nguồn: Nguyễn Đình
  • Ngày cập nhật: 31/05/2017
  • Lưu vào tủ sách của tôi icon_star
  • Chia sẽ:
Hôm nay tôi viết mail này gửi ngài vì tôi đang cần một lời khuyên và một người có thể nghe tôi nói. Sẽ thật tuyệt nếu ngài dành chút thời gian cho Email này…

"Kính gửi ngài Alan Phan!

Hôm nay tôi viết mail này gửi ngài vì tôi đang cần một lời khuyên và một người có thể nghe tôi nói. Sẽ thật tuyệt nếu ngài dành chút thời gian cho Email này…

Thưa ngài, tôi là một người con của dân tộc Êđê tại Tây Nguyên. Tôi không sinh ra trong nghèo khó nhưng lớn lên trong sự suy yếu của gia đình và đủ để tôi có những nếm trải sự cay đắng của cuộc sống nghèo khó, cuộc sống gần với sự lạc hậu và thiển cận của những người đồng bào của mình cho tôi thấy rằng tri thức là một nguồn vốn cực kỳ quan trọng. Chính vì vậy, với tôi tồn tại nhưng không thể làm giàu bằng bàn tay, khối óc của mình và không để lại được gì cho xã hội thì đó là sự tồn tại vô nghĩa.

Vì cuộc sống khó khăn của gia đình, trong thời gian đại học tôi đã làm rất nhiều công việc để có thể theo đuổi niềm đam mê kinh doanh và tài chính của mình. Tất nhiên, với một quỹ thời gian có hạn của bản thân tôi đã đánh đổi thời gian học lấy những công việc mà mình phải làm. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa rằng tôi đánh đổi kiến thức của mình.
Đến lúc này, tôi đã không được thi tốt nghiệp và phải chờ đến tháng 6, cho dù thời gian học phổ thông tôi đã có những thành tích nhất định và được vào học ở một đại học dang tiếng đúng với niềm đam mê của mình… Đó là cái giá phải trả của tôi, và lúc này tôi thật sự cần một lời khuyên từ một người có “tầm vóc” lớn.

Trước mắt tôi lúc này là nửa năm phải đối diện với tình trạng thất nghiệp. Đó không phải là một thảm họa, vì tôi đã có lúc phải sống bằng những công việc phổ thông thật sự nặng nhọc như phục vụ căn tin, phụ hồ, khuân vác… Nhưng vấn đề là tôi không thể phát huy hết khả năng của mình và với sự trôi đi của thời gian thì đó có phải là sự lãng phí?

Với yêu cầu của trường đại học của tôi, sinh viên muốn được thi tốt nghiệp cần phải có chứng chỉ Anh ngữ Toeic từ 500 điểm trở lên, một số điểm có thể làm khó đa số sinh viên Việt Nam và đặc biệt là những người lớn lên từ miền núi như tôi. Tôi không có ý định đổ lỗi cho bất kỳ điều gì vì đó là sự đánh đổi của tôi. Và tôi đã tự nhận ra cái thiếu hụt của bản thân và muốn hoàn thiện nó một cách tích cực.

Tôi đã cố gắng nghiên cứu nhiều về kiến thức tài chính, quản trị để có thể tự xây dựng triết lý đầu tư, triết lý kinh doanh cho riêng mình. Và đồng thời tôi cũng lao động thật nhiều để bản thân có những trải nghiệm sống cùng kỹ năng mà trường đại học không thể cho tôi được. Không thể diễn tả bằng lời nói nhưng tôi biết bản thân tôi có thể làm được nhiều việc nhiều một sinh viên mới ra trường khó có thể biết bắt đầu từ đâu.

Vốn trải nghiệm sống của tôi cho tôi những cái nhìn rất khác về mọi việc xung quanh và cả những gì đã học tại trường đại học. Với kỹ năng, tư duy của mình tôi đã xây dựng được một khối lượng ý tưởng khá lớn và tôi thực sự muốn thực hiện nó. Nếu cho tôi thời gian tôi có thể nói về những ý tưởng của mình một cách thao thao bất tuyệt. Nhưng tôi khó có thể thực hiện vì tôi thiếu hai thứ quan trọng nhất là các mối quan hệ và tài chính.
Và giờ đây, tôi đang đối mặt với một con đường mờ mịt. Trách nhiệm với gia đình buộc tôi phải làm việc để duy trì cuộc sống và hơn nửa năm tiếp theo tôi phải đối mặt với tình trạng thất nghiệp vì Việt Nam là đất nước của bằng cấp (và thậm chí là bằng cấp giả mạo) chứ không phải đất nước chú trọng chất xám thật sự.

Tôi đang đứng trước việc phải từ bỏ nhưng ước mơ và ý tưởng của mình vì gánh nặng cơm áo gạo tiền, điều này với tôi có thể nói là cơn ác mộng. Mà mỗi ý tưởng chỉ có một thời gian tồn tại rất ngắn cho dù tôi đã viết ra. Tôi đang thật sự thấy bế tắc.
Thưa ngài Alan Phan, lúc này ngài có thể cho tôi một lời khuyên là tôi nên làm gì? Tôi cần gì để hoàn thiện khả năng của mình.
Tôi xin gửi ngài, một bản CV của tôi để hiểu rõ hơn những gì tôi đã làm được và mong ngài hãy cho tôi những đáng giá về những gì tôi đã làm được và còn thiếu Sót điều gì.

Thật sự mong chờ sự hồi âm của ngài. Chân thành cám ơn ngài đã dành thời gian cho tôi.
Chúc ngài ngày càng thành công hơn nữa trong sự nghiệp và đóng góp nhiều hơn cho xã hội.
Trân Trọng
Ayun Phạm TD

P/s : Tôi không hy vọng thư này mang đến cho tôi một cơ hội việc làm hay bất kỳ lợi ích gì, tôi chỉ mong ngài cho tôi một lời khuyên tốt để tôi có thêm động lực và vượt qua được tình trạng hiện tại."


- Trả lời của TS. Alan Phan:
Qua cái resume con gởi cho thầy thi con là một người trai 22 tuổi rất năng động và cầu tiến. Con đã làm và đạt được nhiều kết quả mà các bạn cùng tuổi chỉ mơ ước. Thầy tin vào một tương lai tươi đẹp của con và nếu con kiên trì và không sợ thất bại, con sẽ tiến bộ hơn thầy nhiều sau 42 năm.
Việc con cần làm là chú tâm (focus) vào những gì con thực sự đam mê (tài chánh là 1 chữ rất rộng và mơ hồ). Thu thập tất cả kiến thức của nhân loại (google) và các chuyên gia đã thành công trong ngành này và suy nghĩ thật sáng tạo để vừa bắt chước họ, vừa tìm đặc thù cho mình.
Con sẽ tìm ra câu trả lời trong vòng 30 ngày nếu quyết tâm.
Good luck
Alan
PS: Vì có nhiều bạn trẻ gặp những vướng mắc như con, cho Thầy post bài này trên mạng để các độc giả khác có thể cho con nhiều lời khuyên hơn.

- Trả lời từ BCA Nguyễn Đình
Chào bạn!
Tôi đã đọc thư của bạn. Có thể nói đó là một lá thư có màu xám và chủ nhân của nó là một chàng trai đang đứng trước một ngã ba đường với những trăn trở về cuộc sống về tương lai của bản thân. Vì vậy tôi muốn gửi đến bạn một đôi dòng như một sự chia sẻ chân thành. Bạn được học đại học vậy là bạn đã may mắn hơn những chàng trai Ede của buôn làng bạn, những người hiện giờ đang phải lao động vất vả để kiếm miếng ăn còn cái chữ với họ là một cái gì đó thật xa vời. Việc bạn đi làm thêm trong thời gian học đại học thì cũng là chuyện bình thường cũng không có gì đáng để bàn. Lúc này bạn nên cảm ơn Chúa đã ban cho bạn hình hài trọn vẹn, một trí tuệ sáng suốt và sức mạnh để làm việc, để tồn tại trên cuộc đời này chứ không phải là lúc để bạn than vãn về nỗi khổ của bản thân hay những bất công trong cuộc sống, vì đời nó vốn không bao giờ công bằng. Nếu bạn có thời gian, hãy ghé qua trường khiếm thị Nguyễn Đình Chiểu, hay ghé qua bệnh viện Chợ Rẫy, bạn sẽ thấy rằng bạn đang ở trên thiên đường. Tin tôi đi!

Hàng tỷ người trên trất này không phải ai cũng có khả năng làm giàu hay để lại gì cho nhân loại sau khi chết. Có hoài bão như vậy là tốt, nhưng cũng đừng nên cố làm hay tự đau khổ về những việc mà mình không thể làm. Vì thế, việc bạn không trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội thì có nghĩa là bạn vẫn có thứ hạng đáng kể trong 7 tỷ dân thế giới rồi đó. Hãy vui vì điều đó. Việc bạn thi lại thì lại càng không đáng bận tâm bởi vì các sinh viên vẫn thường hay nói đùa với nhau rằng: Trăm năm Kiều vẫn là Kiều, Sinh viên thi lại là điều tất nhiên! Thi thì thì phải người rớt kẻ đậu, chứ đậu hết thì thi làm gì. Việc bạn thi lại sẽ giúp bạn củng cố thêm kiến thức của mình tốt hơn. Hãy cảm ơn vì điều đó!

Bạn còn trẻ, thời gian với bạn còn dài. Nếu đổi được thì tôi tin chắc rằng Mr.Alan sẽ đổi ngay cho bạn dù cho phải trở lại con số không như khi ông đặt chân lên đất Mỹ. Nên nhớ rằng không bao giờ là quá trễ để làm một điều gì đó, càng lớn tuổi càng chín chắn càng làm tốt hơn. Vì thế bạn không cần phải vội vàng, hãy dành thời gian củng cố các kỹ năng của bạn. Nói thật là tôi không thích cái câu: “Nếu cho tôi thời gian tôi sẽ nói về những ý tưởng của mình một cách thao thao bất tuyệt”. Vì ngay cả những bậc tiền bối cũng chưa dám nói câu này. Bạn phải hiểu rằng thế giới này có lắm thiên tài, việc bạn nghĩ ra một điều gì đó thì cũng chỉ là một giọt nước so với đại dương mênh mông. Thực ra tiền hay quan hệ không phải là vấn đề. Giá trị ý tưởng mới là cái làm thay đổi cục diện của bạn. Chúng ta bán cái thiên hạ cần chứ không phải chúng ta bán cái chúng ta có. Và tôi xin nói thêm với bạn là chỉ cần một ý tưởng thôi là bạn có thể mua Rolls-Royce, vì thế hãy tập trung vào một mục tiêu mà bạn có khả năng nhất. Hãy làm một người sáng tạo chứ đừng trở thành một kẻ hoang tưởng. Bạn đã có sản phẩm nào chưa? Nếu có thì hãy chứng minh nó tốt đến cỡ nào? Hãy gặp một ngàn người chỉ để nói về sản phẩm đó, và chỉ cần 01 người trong số đó lắng nghe thì bạn đã thành công! Không có còn đường nào là dễ dàng. Tập truyện Harry Potter trước khi trở thành tác phẩm có số ấn bản vượt mọi thời đại đã bị hơn 19 nhà xuất bản từ chối phát hành.

Cuối cùng thì bạn cần phải hiểu là mọi vấn đề đều do góc nhìn tích cực hay tiêu cực mà ra cả, và đời sẽ thay đổi khi ta thay đổi.
Hy vọng bạn sẽ tìm ra một hướng đi cho mình!
Thân ái!


Nguyễn Đình

Bạn nên đọc
Quảng cáo